Chủ Nhật, 31 tháng 10, 2010
Thứ Bảy 30 tháng 10 năm 2010, khai giảng lớp "dạy thêm-học thêm tràn lan" tại gia. Học trò có 2 mống Su và Bờm. Chời ơi, tui vừa phải nhỏ nhẹ giảng bài, vừa dạy vừa hỏi tụi nó: Tụi con muốn ăn gì? uống gì? Vừa cười dịu dàng nhắc nhở khi tụi nó nghếch mỏ ra đường tham gia "nghía" thiên hạ... hic, phải mà tui đi dạy con thiên hạ cũng ...tử tế như vầy... thì đúng là "giáo dục là quốc sách" chớ đâu có thành ... "nát sách" thía này... Hối hận quá, xin lỗi các học trò không học thim tui...
Thứ Sáu, 29 tháng 10, 2010
Mấy hôm nay Bạn bận mờ mắt, mình cũng vậy... Nên trưa nay nhận tin nhắn chạy ra cổng trường, thấy Bạn đứng đó mà... há hốc mồm ngạc nhiên... Cà phê "Cõi Đá" 2 tiếng đồng hồ, nói chuyện khỏang mươi câu và im lặng. Vậy mà khi Bạn thả mình về trường, xoa nhẹ đầu một cái rồi quay xe, bỗng dưng thấy lòng nhẹ hẫng...Cảm ơn Hạnh Phúc!
Thứ Tư, 27 tháng 10, 2010
Trời lại mưa, ướt từa lưa, lòng thì buồn... Đã vậy lại làm mất cái điện thọai rồi, để đâu không nhớ ra là mình để đâu mà mất... Chạy ra chỗ khóa Sim, nó hỏi điện thọai chị số mấy, ngẩn ra mãi mà không nhớ cái số của ...chính mình, đúng là người đời! Phải mượn điện thọai gọi về cơ quan hỏi số điện thọai của tôi là bao nhiêu? Ngày mai chắc cơ quan đưa Mập vào Biên Hòa quá...Hic!
Thứ Ba, 26 tháng 10, 2010
Chủ Nhật, 24 tháng 10, 2010
Thứ Sáu, 22 tháng 10, 2010
48 là thêm tuổi mới/Tóc đã thôi không xanh ngời/Chỉ mong nụ cười vẫn mới/Cho lòng đừng chật hẹp thêm....48 sắp “tri thiên mệnh”/Mà đời sao vẫn gập ghềnh/Tính cách đã gieo là gặt/Biết, mà không thể lặng thinh......48 chân chồn gối mỏi/Vẫn ham bè bạn, rong chơi/Hạnh ngộ cho bao cười nói/Khỏi tiếc nữa “hai năm mươi”....48 là của riêng mình/ Ngồi với cà phê, lặng thinh/Nhớ về bao điều đã cũ/Bao người ta trót đa mang....48 là 48 ơi!Trước mặt, con đường vời vợi/Cuối Thu, nắng không còn thắm/Thương câu: Giá người bỏ tôi…48 , 48 mông mênh!
Đi Long Hải về, chọn lựa cẩn thận một số hình gởi mail kèm lời "phe phang": Trời, tui đạo diễn và chơi nhiều trò hay lắm. Uổng ghê sao lúc 18, 28, 38 hông chơi cho đã. Hic! Tưởng sẽ nhận được nhiều lời khen tặng, vì lần này tòan chụp "cận cảnh"... Sáng hôm sau mở inbox, một lọat cái "đầu lâu" hiện ra kèm với câu gầm ghè: Nè, vài giờ nữa là sắp 48 rồi đó Bà! Bà liệu mà "tém dẹp" mấy cái trò "prồ...dại" đó đi nghen, để còn dành dụm chút nhan sắc mà nghe "dự báo" nhiều năm liền là ...sẽ có, mà chưa thấy đâu thì nó lặn mất tiêu là tiêu thiệt đóa à!...( Định gầm lên như Kim Mao Sư Vương, chợt nhận ra Hắn nói đúng quá: Mập giống bố, về già mới đẹp. Nay chưa về già, lỡ mà không đẹp thì...tiêu thật! hehe! Đổi giận làm lành, gởi mấy cái mặt cười sang cảm ơn... Hắn sợ quá, tưởng mình giận quá hóa điên, lặn mất tiêu cả tuần nay ròai...)
Thứ Tư, 20 tháng 10, 2010
Trưa nay, không hiểu sao "cơn buồn ngủ" mọi ngày không có lại kéo đến, thế là ngủ gục. Trong mơ, mơ một giấc mơ thật đẹp, tỉnh lại mà vẫn còn tiếc đến bồi hồi. Nằm mơ thấy được về dự họp Lớp A3 Trưng Vương, được gặp nhiều Thầy Cô cũ. Cảm động nhất là gặp cô Hà Lý Hạnh- cô giáo "ruột" của mình. Cô ôm mình vào lòng và nói: MT, em lớn qúa rồi! Mình nhớ mình đã khóc... bởi câu nói này đã từng nghe cô nói trước ngày mình ra trường năm 12... Sau lúc bồi hồi là tự dưng một nỗi sợ ùa về... Cô ơi! Cô có khỏe không?
Thứ Hai, 18 tháng 10, 2010
Trời ơi, sáng sớm nay vào Trường đọc báo mà cảm động run người luôn. Mình không ngờ mình có hạnh phúc lớn như thế, được là một trong một số người thức sớm của cả nước ta, đọc được điện chia buồn với nhân dân vùng lũ của Tổng Bí Thư.... Nhưng khi mình khoe với thằng Bờm- bạn thân, nó ngái ngủ, lầm bầm hỏi: Ủa, vậy nhân dân vùng lũ cũng có ...báo đọc để biết TBT chia buồn hả Mập? Sao nhân dân ở đó rảnh mà sang ghê... Thằng này, giống cái gì hông giống, giống cái tật móc lò thì hay à!
Thứ Bảy, 16 tháng 10, 2010
Đi chơi một ngày trời ở Long Hải với Trường. Bị đá ngầm chém nát vai và về trễ vì kẹt xe. Ở nhà lại đầy một huyện người và tiệc... Muốn nằm lăn ra mà không dám... Nhưng có một chuyện thật vui, Tí Bờm- Bạn thân út ít, giờ đã biết đập ống mua nho và đường về làm rượu nho cho Mập uống. Nó nói: Con nghe nói, uống rượu nho chữa ..đau bao tử nên con làm... Hic, con lớn thật rồi, Bạn thân!
Thứ Tư, 13 tháng 10, 2010
Thứ Ba, 12 tháng 10, 2010
Thứ Sáu, 8 tháng 10, 2010
Thứ Tư, 6 tháng 10, 2010
Thứ Hai, 4 tháng 10, 2010
Hà nội-chưa ghé- Tuyên Quang,Chiêm Hoá, Đài Thị, Phố Chinh, Na hang, Tân Trào... những địa danh hoặc đã nghe qua lời kể của Bố Mẹ, hoặc đã đọc tháy đâu đó, giờ hiển hiện trước mắt, hiển hiện cả thâm tình, dòng tộc... Và có cả những "học được" khi rong ruổi... những bài học làm tôi tự dưng chợt nghĩ, mình đang đeo đuổi điều gì nhỉ, trong cuộc sống hôm nay?
Đăng ký:
Bài đăng (Atom)