Thứ Sáu, 22 tháng 10, 2010

48 là thêm tuổi mới/Tóc đã thôi không xanh ngời/Chỉ mong nụ cười vẫn mới/Cho lòng đừng chật hẹp thêm....48 sắp “tri thiên mệnh”/Mà đời sao vẫn gập ghềnh/Tính cách đã gieo là gặt/Biết, mà không thể lặng thinh......48 chân chồn gối mỏi/Vẫn ham bè bạn, rong chơi/Hạnh ngộ cho bao cười nói/Khỏi tiếc nữa “hai năm mươi”....48 là của riêng mình/ Ngồi với cà phê, lặng thinh/Nhớ về bao điều đã cũ/Bao người ta trót đa mang....48 là 48 ơi!Trước mặt, con đường vời vợi/Cuối Thu, nắng không còn thắm/Thương câu: Giá người bỏ tôi…48 , 48 mông mênh!

Đi Long Hải về, chọn lựa cẩn thận một số hình gởi mail kèm lời "phe phang": Trời, tui đạo diễn và chơi nhiều trò hay lắm. Uổng ghê sao lúc 18, 28, 38 hông chơi cho đã. Hic! Tưởng sẽ nhận được nhiều lời khen tặng, vì lần này tòan chụp "cận cảnh"... Sáng hôm sau mở inbox, một lọat cái "đầu lâu" hiện ra kèm với câu gầm ghè: Nè, vài giờ nữa là sắp 48 rồi đó Bà! Bà liệu mà "tém dẹp" mấy cái trò "prồ...dại" đó đi nghen, để còn dành dụm chút nhan sắc mà nghe "dự báo" nhiều năm liền là ...sẽ có, mà chưa thấy đâu thì nó lặn mất tiêu là tiêu thiệt đóa à!...( Định gầm lên như Kim Mao Sư Vương, chợt nhận ra Hắn nói đúng quá: Mập giống bố, về già mới đẹp. Nay chưa về già, lỡ mà không đẹp thì...tiêu thật! hehe! Đổi giận làm lành, gởi mấy cái mặt cười sang cảm ơn... Hắn sợ quá, tưởng mình giận quá hóa điên, lặn mất tiêu cả tuần nay ròai...)