Thư tình chưa kịp gửi hả chị !?
Khoe đi MM ...ko đi dạy sao ngồi lục thư cũ vậy ?
Hehe, thư chưa kịp gởi thì đâu gọi là thư tình Songlam... mà gọi là thư ...thất tình... Thư của một người trả lời là ...không thể nhận lời yêu...Mập... thế mới hú hú chớ...Nếu không thì ha ha roài!
Câu này ...độc nghe Gió... cầm bằng như Gió xúi...dại em cầm dao...ngoáy vào vết thương ừ...lòng ( xuống xề chỗ này nghen!) hehe!
Không, em đang ở trên trường, ngồi rảnh lục lọi inbox Gió à, và ...nỗi lòng...thòng nó ...rơi ra... mực màn hình nên...không nhòe...hà hà!
hôm nọ chị cũng lục lại chồng thơ cũ và đọc.. rơm rớm.. lại nhớ!
Giở lại thư xưa thư ố lệGiòng thư hoen ố mấy dòng châu...Chia sẻ Chị ơi, cho những nỗi nhớ rưng rưng mà ta phải đa mang trong đời....Nhiều khi mình không còn muốn nhớ, nhưng ngay trong cái "không còn muốn" đã chứa qua nhiều "cái muốn", phải không Chị?
Sống mà không có những nỗi nhớ cứ ngoáy vào tim vào lòng như vậy, thì sao gọi là sống chứ !
Thỉnh thoảng mình cũng hay đọc lại những lá thư xưa ...http://haquang.multiply.com/journal/item/201/201
Ủa . Vậy là chắc thư còn mới mà . Chữ còn nét lắm hử . . .
Nhưng sống mà "..." thì gọi là ...chết mà biết thở đấy ạ...Hic!
Mực màn hình, nên không nhòe được Bạn Bắp à...Thế mới "sắc"!
Mừng quá phải không chị? :)
Chời ơi, mừng mà lệ như rơi...
Thư tình chưa kịp gửi hả chị !?
Trả lờiXóaKhoe đi MM ...ko đi dạy sao ngồi lục thư cũ vậy ?
Trả lờiXóaHehe, thư chưa kịp gởi thì đâu gọi là thư tình Songlam... mà gọi là thư ...thất tình...
Trả lờiXóaThư của một người trả lời là ...không thể nhận lời yêu...Mập... thế mới hú hú chớ...
Nếu không thì ha ha roài!
Câu này ...độc nghe Gió... cầm bằng như Gió xúi...dại em cầm dao...ngoáy vào vết thương ừ...lòng ( xuống xề chỗ này nghen!) hehe!
Trả lờiXóaKhông, em đang ở trên trường, ngồi rảnh lục lọi inbox Gió à, và ...nỗi lòng...thòng nó ...rơi ra... mực màn hình nên...không nhòe...hà hà!
Trả lờiXóahôm nọ chị cũng lục lại chồng thơ cũ và đọc.. rơm rớm.. lại nhớ!
Trả lờiXóaGiở lại thư xưa thư ố lệ
Trả lờiXóaGiòng thư hoen ố mấy dòng châu...
Chia sẻ Chị ơi, cho những nỗi nhớ rưng rưng mà ta phải đa mang trong đời....
Nhiều khi mình không còn muốn nhớ, nhưng ngay trong cái "không còn muốn" đã chứa qua nhiều "cái muốn", phải không Chị?
Sống mà không có những nỗi nhớ cứ ngoáy vào tim vào lòng như vậy, thì sao gọi là sống chứ !
Trả lờiXóaThỉnh thoảng mình cũng hay đọc lại những lá thư xưa ...
Trả lờiXóahttp://haquang.multiply.com/journal/item/201/201
Ủa . Vậy là chắc thư còn mới mà . Chữ còn nét lắm hử . . .
Trả lờiXóaNhưng sống mà "..." thì gọi là ...chết mà biết thở đấy ạ...
Trả lờiXóaHic!
Mực màn hình, nên không nhòe được Bạn Bắp à...
Trả lờiXóaThế mới "sắc"!
Mừng quá phải không chị? :)
Trả lờiXóaChời ơi, mừng mà lệ như rơi...
Trả lờiXóa