Một mẩu interview Người A ( mặt mũi rất hình sự): tôi cần gặp ban giám hiệu... Người B (mặt cô hồn, nhưng giọng nói nhỏ nhẹ bất ngờ): Dạ, tôi là phó hiệu trưởng, có được không ạ? Người A ( tiếp tục hình sự): À, vậy tốt... Trường này có bao nhiêu lớp? Mỗi lớp sĩ số bao nhiêu? Có bán trú không? Bán trú ăn uống thế nào? Tôi không thấy có nhà ăn? Các cháu nếu buổi trưa ngủ thì ngủ ở đâu? Tiền bạc thu ra sao? Người B (mặt tiếp tục cô hồn, giọng nói tiếp tục nhỏ nhẹ): Dạ, tôi đang có hân hạnh tiếp chuyện với ai đây ạ? Người A ( chựng lại 1 giây, hình sựvẫn tiếp diễn): Cô không cần biết tôi là ai? Chỉ cần cô cung cấp thông tin cho tôi như thế... Người B ( vẻ cô hồn giờ lộ rõ, giọng không còn nhẹ, nhưng vẫn nhỏ, quay số điện thọai): Trung hả em? ( Trung là tên của bảo vệ Trường) em với anh Huyện bảo vệ vào đây cho chị nhờ một chút xíu việc... ( Cúp điện thọai, nhìn chăm chăm vào đối phương) Người A ( ngạc nhiên): Sao cô không trả lời tôi? Người B ( không thay đổi trạng thái cô hồn): trước hết, tôi không cần trả lời với người mà tôi không cần biết là ai ( nhấn mạnh). Thứ hai, tôi sẽ nhờ bảo vệ vào đây mời anh về nghỉ... Người A ( há hốc mồm, lắp bắp): Tôi... tôi ở văn phòng.... Người B ( điềm nhiên): Anh ở văn phòng nào, thì vào đây cũng là văn phòng của tôi. Trường tôi chỉ tiếp hai lọai khách một là phụ huynh, hai là học sinh. Không tiếp lọai khách văn phòng. Nếu anh từ văn phòng nào đấy, liên hệ công tác thì phải có giấy giới thiệu ghi rõ nội dung làm việc. Anh rõ chưa? Người A ( chắc không tin ở tai mình): Cô...cô thật không biết tôi là ai? Người B ( cười hơi lớn tiếng): Ủa, chứ không phải anh nói là tôi không cần biết anh là ai à? ( Bảo vệ xuất hiện...)... Thôi mời anh về nghỉ. Bao giờ anh thấy tôi không cần biết anh là ai, nhưng anh cần biết tôi là ai thì mời anh quay lại... Người A ( lúc này xìu xuống): Cô giáo...cô giáo... dạ, tôi chỉ muốn hỏi thăm để ...xin cho cháu học... bán trú... Người B ( nghiêm khắc): Người đi hỏi thăm xin học cho con mình không dùng giọng đó để nói chuyện với ban giám hiệu. Tôi không rõ là nếu phòng này đóng cửa, anh có ...đá sập nó để vào đây không? Người A ( lắp bắp nhìn rất thiểu não): Dạ... dạ không dám... Người B ( vẫn tiếp tục nghiêm khắc): Vậy mà nhìn anh, tôi thấy anh dám hết đó... nhưng rủi cho anh, tôi còn dám gấp đôi anh...
hahahah đúng là vỏ quýt dày gặp móng tay nhọn hén M ..Đọc mẩu đối thoại cười mà thấy đã gì đâu ... Thằng cha này chắc ở phòng đặc biệt của BV tâm thần quá ! Bó tay
Trời ơi, lúc cha nậu đó đi về, em thấy tay mình còn run bần bật Gió à. Em tự khen mình kiềm chế tốt, chứ em là em muốn tát cho mấy cái vào cái mặt vênh váo đó...
Văn phòng 2 Bộ... chỉ nghe "hù" thế, chả biết có thật không... cứ cái lệ "cháu anh nhanh...", đưa cái card visit mà Đại nương đây không thèm cầm... hehe!
Khá khen cho em cưng ù, đúng là em của chị Cỏ rồi! Chị chưa kể nhiều về quãng đời làm BGH, đi dạy học của chị....nhiều những chuyện tương tự, cười ra nước mắt em ơi!
Một mẩu interview
Trả lờiXóaNgười A ( mặt mũi rất hình sự): tôi cần gặp ban giám hiệu...
Người B (mặt cô hồn, nhưng giọng nói nhỏ nhẹ bất ngờ): Dạ, tôi là phó hiệu trưởng, có được không ạ?
Người A ( tiếp tục hình sự): À, vậy tốt... Trường này có bao nhiêu lớp? Mỗi lớp sĩ số bao nhiêu? Có bán trú không? Bán trú ăn uống thế nào? Tôi không thấy có nhà ăn? Các cháu nếu buổi trưa ngủ thì ngủ ở đâu? Tiền bạc thu ra sao?
Người B (mặt tiếp tục cô hồn, giọng nói tiếp tục nhỏ nhẹ): Dạ, tôi đang có hân hạnh tiếp chuyện với ai đây ạ?
Người A ( chựng lại 1 giây, hình sựvẫn tiếp diễn): Cô không cần biết tôi là ai? Chỉ cần cô cung cấp thông tin cho tôi như thế...
Người B ( vẻ cô hồn giờ lộ rõ, giọng không còn nhẹ, nhưng vẫn nhỏ, quay số điện thọai): Trung hả em? ( Trung là tên của bảo vệ Trường) em với anh Huyện bảo vệ vào đây cho chị nhờ một chút xíu việc... ( Cúp điện thọai, nhìn chăm chăm vào đối phương)
Người A ( ngạc nhiên): Sao cô không trả lời tôi?
Người B ( không thay đổi trạng thái cô hồn): trước hết, tôi không cần trả lời với người mà tôi không cần biết là ai ( nhấn mạnh). Thứ hai, tôi sẽ nhờ bảo vệ vào đây mời anh về nghỉ...
Người A ( há hốc mồm, lắp bắp): Tôi... tôi ở văn phòng....
Người B ( điềm nhiên): Anh ở văn phòng nào, thì vào đây cũng là văn phòng của tôi. Trường tôi chỉ tiếp hai lọai khách một là phụ huynh, hai là học sinh. Không tiếp lọai khách văn phòng. Nếu anh từ văn phòng nào đấy, liên hệ công tác thì phải có giấy giới thiệu ghi rõ nội dung làm việc. Anh rõ chưa?
Người A ( chắc không tin ở tai mình): Cô...cô thật không biết tôi là ai?
Người B ( cười hơi lớn tiếng): Ủa, chứ không phải anh nói là tôi không cần biết anh là ai à? ( Bảo vệ xuất hiện...)... Thôi mời anh về nghỉ. Bao giờ anh thấy tôi không cần biết anh là ai, nhưng anh cần biết tôi là ai thì mời anh quay lại...
Người A ( lúc này xìu xuống): Cô giáo...cô giáo... dạ, tôi chỉ muốn hỏi thăm để ...xin cho cháu học... bán trú...
Người B ( nghiêm khắc): Người đi hỏi thăm xin học cho con mình không dùng giọng đó để nói chuyện với ban giám hiệu. Tôi không rõ là nếu phòng này đóng cửa, anh có ...đá sập nó để vào đây không?
Người A ( lắp bắp nhìn rất thiểu não): Dạ... dạ không dám...
Người B ( vẫn tiếp tục nghiêm khắc): Vậy mà nhìn anh, tôi thấy anh dám hết đó... nhưng rủi cho anh, tôi còn dám gấp đôi anh...
hahahah đúng là vỏ quýt dày gặp móng tay nhọn hén M ..Đọc mẩu đối thoại cười mà thấy đã gì đâu ...
Trả lờiXóaThằng cha này chắc ở phòng đặc biệt của BV tâm thần quá ! Bó tay
Trời ơi, lúc cha nậu đó đi về, em thấy tay mình còn run bần bật Gió à. Em tự khen mình kiềm chế tốt, chứ em là em muốn tát cho mấy cái vào cái mặt vênh váo đó...
Trả lờiXóaCách xử lý của M như thế là quá tốt rồi ... Chị ko hiểu sao lại có những con người kỳ cục như thế ..!!!
Trả lờiXóaCòn nhiều lắm Gió ơi, em muốn khùng lên, nhưng vụ án này là ...điển hình làm gương nhứt, hihi!
Trả lờiXóaka khen nhỏ Mập, ứng xử quá giỏi luôn
Trả lờiXóaHehe, vậy mà Bạn em nói hai câu cuối đầy chất...giang hồ, mã tấu hihi!
Trả lờiXóaĐi với Ma mà M !!!
Trả lờiXóaHaahaaaaaaaaa...đụng phải cao thủ pà pà thèng ông nội kia xanh mặt :)))))
Trả lờiXóaka thấy đâu có giang hồ, nói đàng hoàng mà, nhưng mập nói 1 cách nghiêm khắc nên thằng đó mới giật mình
Trả lờiXóaHông chắc đâu Du, lúc đó Mập cũng giận xanh mặt... chả biết ai xanh hơn ai...
Trả lờiXóaHehe, nghĩ lại mới thấy lúc đó hông phải nghiêm khắc mà thiệt tình là em muốn...quánh lộn òi Ka... hehe!
Trả lờiXóaNay, vay chu co khong biet tui la ai sao? Mai tui con quay lai, hay doi day. Hehehe.
Trả lờiXóaCỡ này gọi là gặp " đai đen ..."thượng đẳng" ùi , "ông văn phòng " ơi !!!
Trả lờiXóaHihim nghe sợ thiệt hén Chị!
Trả lờiXóaHé hé... em nhát, nhưng đừng chọc cho em đổ lì, thì cũng nhát mà nhát dao Chị à... hehe!
Trả lờiXóaChào Cô , em ở Biên Hòa muốn gặp Cô Hiệu Phó ạ? Cô cho em gặp chút nha. hí hí
Trả lờiXóahi hí, Sen thì ới một cái là Cô HP chạy ra... hehe!
Trả lờiXóacái thằng khùng hè?
Trả lờiXóahahhah E phải học vụ này của Mập mới được..
Trả lờiXóaĐúng là có nhiều người...ở trển hết sức tưởng tượng
Hồi đầu em tưởng ảnh khùng Hương à... sau mới biết, ảnh ...chọc cho em khùng lên... mà em đã khùng lên rồi thì rất đáng sợ, hihi!
Trả lờiXóaMập mà đi dạy như Em, chắc đi ...tù lâu rồi...hehe!
Trả lờiXóaHehe, cha nào mà phách lối vầy nè.
Trả lờiXóaVăn phòng 2 Bộ... chỉ nghe "hù" thế, chả biết có thật không... cứ cái lệ "cháu anh nhanh...", đưa cái card visit mà Đại nương đây không thèm cầm... hehe!
Trả lờiXóaHe he... MM đại nương rồi sẽ còn gặp cảnh trong phim này dài dài cho hết mùa tuyển sinh này. Còn chừng huyết áp lên em ơi.
Trả lờiXóaEm biết thân, ngày nào sáng sớm cũng để sẵn 1 viên... dưới lưỡi Chị à...
Trả lờiXóaCó lẽ nhờ vậy, cái lưỡi nhọn khiếp... hehe!
Khá khen cho em cưng ù, đúng là em của chị Cỏ rồi!
Trả lờiXóaChị chưa kể nhiều về quãng đời làm BGH, đi dạy học của chị....nhiều những chuyện tương tự, cười ra nước mắt em ơi!
Thiên hạ bi giờ sao lắm người kỳ cục quá Chị...
Trả lờiXóa