Thứ Hai, 31 tháng 10, 2011
Hic, không tưởng tượng được là có người nghe ăn mắt sáng lên, mới bảnh mắt ra đã gõ cửa nhà Chị, cười ỏn ẻn: Dạ, em đến lấy...bánh! Chị cười hề hề, rồi sau đó tròn mắt nhìn nó ăn hết đòn rưỡi bánh tét, uống hết một ly bailey's và "tráng miệng" một ly chè xanh... hehe, hông thấy Chị hỏi nó cái gì mà nó từ chối... khà khà!
Thứ Bảy, 29 tháng 10, 2011
Thứ Năm, 27 tháng 10, 2011
Bạn Bè hay khen Mập "uống cà phê nhiều như thằng liều". Là bởi, dù được rủ đi uống cà phê lúc 10-11 giờ đêm và thức uống lúc nào cũng là cà phê đá Việt Nam, thì cũng chưa bao giờ mất ngủ. Chỉ mất ngủ như đu đủ khi có ai đó khen Mập đẹp... hehe! ( Không có thành ngữ Đẹp như cá lẹp nghen). Và đêm nay mất ngủ ( không chừng phải vài đêm nữa) vì xẩm tối có một Anh khen MẬp đẹp hơn...hình trên bờ lốc... Phái hơn con nhái! hehe!
Thứ Tư, 26 tháng 10, 2011
Thứ Ba, 25 tháng 10, 2011
Chủ Nhật, 23 tháng 10, 2011
Thứ Năm, 20 tháng 10, 2011
Hic! đi dự hội nghị, ngủ gà ngủ gật, nghe mí em Em mờ xi nói giọng Nam tòn gọi các Anh, các Chú cấp chức là Wủy. Nào là Kính thưa các đồng chí lãnh đạo Wủy ...ban, rồi kính thưa Anh.... lãnh đạn...thành ...wủy... tự dưng cười sặc sụa, mọi người xúm vào hỏi, mình kể, thía là xúm nhau cừ rần, chít hong! He he!
Thứ Ba, 18 tháng 10, 2011
"Tôn tộc đại quy/ Tôn lộc đại nguy/ Tôn tài đại thịnh/ Tôn nịnh đại suy ( tôn trọng nòi giống ắt đại hòa hợp/ tôn trọng bổng lộc ắt đại nguy nan/ tôn trọng tài năng, ắt đại phồn thịnh/ tôn trọng nịnh nọt. ắt đại suy vong)" - Tìm thấy trong cuốn Bạn Văn của NHà văn Nguyễn Quang Lập- Blogger Bọ Lập trứ danh. 16 chữ này là của Cụ Hoàng giáp Nguyễn Khắc Niêm , phụ thân của "tứ linh kiệt hiệt" trong văn chương : Nguyễn Khắc Viện, Nguyễn Khắc Dương, Nguyễn Khắc Phi, Nguyễn Khắc Phê. Các con của Cụ Niêm vì cái Hoàng Giáp của Cha mà một đời lận đận do "xét lý lịch". Ngày nay soi lại 16 chữ này thì thấy cái gì mà xưa Ông Bà ta "tôn" thì nay nhiều con cháu nó "hạ", còn cái gì Ông bà "đại kỵ" thì nay con cháu nó "tung hô". Hỏi chẳng sao không thấy mọi chuyện cứ tanh bành té hẹ... mà "Một tấm gương" chỉ có thể soi thấu nhân gian, chứ không đủ rộng để rọi tới "đầy tớ nhân gian". Hic!
Thứ Hai, 17 tháng 10, 2011
"...Nếu hôm nay người ta không dám ca ngợi anh hùng dân tộc của mình trên đất nước mình, thì ngày mai người ta sẽ thóa mạ ai? ..."( Trích PHẠM XUÂN NGUYÊN - Hà Nội 23.7.2011 ) Tôi đọc được toàn bài viết này ( trong đó có câu đã trích lại ở trên ) do Chị chuyển trong sáng Thứ Hai đầu tuần... Đọc khi vừa đi dự một tiết Sử của đồng nghiệp ra... Một tiết Sử thấy Cô loay hoay mãi không ra khỏi đám cọc Bạch Đằng, thì mong gì làm cho học trò hò reo Sát Thát... Nên khi đọc bài này của tác giả Phạm Xuân Nguyên, tôi tự dưng thấy thương cho nòi giống của minh. Có thể một ngàn năm đô hộ trước đây chưa đồng hóa được bằng xâm lấn, thống trị và cướp bóc, thì nay, có thể ngoại bang sẽ làm những cách tinh vi hơn để ta tự động đồng hóa theo chúng. Tự động trong cái cam chịu lép vế, tự động trong cái đớn hèn sợ dấy can qua ( mà sợ thì theo tôi can qua vẫn dấy!), tự động yếu đi mà quên mất bài học "châu chấu đá xe" ( mà ta nay, suy cho cùng đâu còn là châu chấu nữa khi cứ luôn miệng khẳng định cùng nhau bằng điệp khúc ra rả " thế và lực" của đất nước...)...
Chủ Nhật, 16 tháng 10, 2011
Cả nhà Bạn vừa đi nghỉ hè về, gọi điện... Mẹ nói nó nằm ịch rồi Con ơi! Tội nghiệp Bạn, lúng túng mãi không biết dịch cái chữ "ịch" của Mẹ ra sao cho vợ và hai con nhóc nghe... mình ráng cầm điện thoại nói với hai con nhóc: Hi two guys! Bác Mập lay down in the bed as a bomb! Hai con nhóc hét lên: We know!Terrible! hí hí!
Thứ Bảy, 15 tháng 10, 2011
Thứ Năm, 13 tháng 10, 2011
Chủ Nhật, 9 tháng 10, 2011
Thứ Sáu, 7 tháng 10, 2011
Người ta nói nghệ thuật ăn uống bây giờ là : Hãy ăn sáng như một ông vua, ăn trưa như một người nghèo và ăn tối như một thằng ăn mày! Hic, mình hông hình dung ra cái loại thực đơn đẳng cấp đó, chỉ biết ba bữa của mình ngày càng teo tóp theo ...bão giá. Chỉ có tối qua đi "ăn chùa" là xơi 1 tô mì hoành thánh tôm 2 vắt, 1 chai kem sô đa chương dương, ăn dùm MAy và chị TC 2/3 tảng đùi vịt tiềm và sau đó uống 1 lý cà phê đá... Thía mà via về đến nhà "tiếc của trời" lại "ăn dùm" Mẹ cái bánh khúc... huhu! Mẹ mình nói ăn như mình là "thực đơn thời sắp...mạt" hehe!
Thứ Năm, 6 tháng 10, 2011
Thứ Tư, 5 tháng 10, 2011
Đăng ký:
Bài đăng (Atom)