Thứ Tư, 30 tháng 11, 2011
Thứ Ba, 29 tháng 11, 2011
Hôm qua phá được một "vụ án học trò", danh nổi như cồn. Sắp ra về, đứng ở bãi xe mặc áo mưa, nghe học trò nói với nhau: Bạn biết hông, hôm nay cô M. mới "khảo tra" ra một vụ án... hic, tao thí trường mình ngày càng giống... trại giam... Bạn kia thút thít to hơn: Trại giam còn đỡ, lên gặp Cổ như gặp...trại hòm! Cô Mập khóc hông thể dỗ! Định nghỉ mần, chuyển nghề thám tử...
Thứ Hai, 28 tháng 11, 2011
Tại sao cứ Buồn thì người ta rủ nhau nhậu? Bạn nói: Vì lúc đó uống rất vào, uống mau say, mà say thì có thể quên được chút Buồn... Hôm qua Bạn dắt đi nhậu, nói là để bớt Buồn... 1 chai Black lên "đường" lúc 8 giờ, một chai Cognac "lên" tiếp lúc...9h30...rồi đến mấy chai bia...gọi là ..tráng miệng nữa... nhưng chờ hoài hông thấy có đứa nào say, như vậy, Buồn mà uống hoài hông say thì chắc là Buồn...cười! hic!
Chủ Nhật, 27 tháng 11, 2011
Hôm nay Bạn gởi cho một loạt "ranh ngôn" biểu là để cho tuần mới... đỡ khùng, hehe! Thấy có hai câu ứng vào ngành mình được, nên trình làng cho Bà con tham khảo:1-Ánh sáng đi trước âm thanh, vì thế, con người ta trông có vẻ thông minh cho đến khi ta nghe họ nói( ứng với một số trả lời chất vấn của lãnh đạn cấp cao,hihi!). 2-Đời là bể khổ, qua được bể khổ là...qua đời... nên thôi, đâu ở yên đó... hehe!
Thứ Sáu, 25 tháng 11, 2011
Thứ Ba, 22 tháng 11, 2011
Chủ Nhật, 20 tháng 11, 2011
"...Ðạo diễn Lê Hoàng trở lại với những điểm 7, Siu Black tiếp tục tập trung vào chuyên môn, trong khi đạo diễn Việt Tú bình tĩnh ở vị trí "luật sư bào chữa" cho từng cặp đôi. Phạm Văn Mách đã nhận ra điểm yếu trong phong cách trình diễn của mình, trong khi Ðinh Tiến Dũng vẫn chưa hoàn toàn có được giọng hát bớt phô, Trấn Thành cần tiết chế dù chuyên môn chắc, sự hoàn hảo của Ngọc Ngoan còn thiếu đâu đó chất liều lĩnh, bứt phá...> (http://tuoitre.vn/Van-hoa-Giai-tri/466001/Cap-doi-hoan-hao-dem-thu-6-Luc-si-roi-san-khau.html) Đọc nguyên đoạn này phải hiểu sao ta? Tức là Siu Black từ trước đến giờ ngồi ghế GK nhưng không hề tập trung cho chuyên môn "giám khảo", còn Đinh Tiến Dũng thì vẫn chưa đạt được việc hát phô, tức là trước giờ vẫn hát rất hay? Ngọc Ngoan hoàn hảo nhưng vẫn thiếu...Haizzzzz... tiếng Việt chúng ta quá...rầu vì rối!
Thứ Sáu, 18 tháng 11, 2011
Mập xỉn òi, về ngủ nha! P/s: Mập tỉnh òi sau chầu bia Ken trộn nước ngọt, trộn gần 1/3 chai Remy... Chợt nhớ đâu chỉ có vậy, còn mấy chai Corona đêm qua... hic, MẬp thiệt là một đứa bê tha. "Siêu mẫu" La Ngọc Duy nói là "em rất ái mộ cô", diễn viên Tống Mỹ Ly cụng cốp cốp mấy lần và nói: Sẽ chuyển hết các vai phản diện cho Mập... hehe!
6h10 sáng nay, một em học sinh lớp 6 đẹp trai rón rén vào phòng với một bó hoa: Thưa Cô, con tặng cô bó hoa. Con chúc Cô sức khỏe! ( hỏi, lòng cực kỳ ngạc nhiên: Con có tặng nhầm hông con, sao lại tặng Cô? Em bẽn lẽn cười - muốn hôn em một cái quá- Dạ con không biết, chắc con thấy Cô ...hiền!. Cha mẹ ơi! chắc con mới vào trường, chớ Cô là a cờ ác nhứt cái trường này đó con à. Em ngẩn ngơ đứng một lúc rồi ù té chạy mất, chắc suy nghĩ coi có nên ...giựt lại bó hoa không? Hehe!)
Thứ Năm, 17 tháng 11, 2011
Sáng nay vào trường với tờ báo TTCT phát hành sớm trên tay. Tờ báo cho ngày 20/11. Nhận ra mình, ra Bạn, ra những người Thầy đâu đó còn biết trăn trở với nghiệp dĩ này mà rưng rưng... CHÚC MỪNG NGÀY VÍA CỦA TẤT CẢ THẦY CÔ!P/s: Và hôm nay 20/11/2011 đúng ngày vía, vào yahoo đọc thấy bài này, xót nghề, xót mình, xót đồng nghiệp quá thể : http://vn.news.yahoo.com/nỗi-niềm-một-giảng-viên-nhân-ngày-nhà-042700741.html
Mập ơi! Mập ơi! Mỗi khi nghe Bạn mình gọi như thế, tôi đều cố giấu nỗi rưng rưng. Đó là cái tiếng gọi, tuy nó không đúng tên "cha sanh mẹ đặt", nhưng lại nói hết "bản chất" của tôi. Bạn về, không chơi blog, nên gọi tôi bằng Út Gấu như ngày xưa. Nghe tôi kể giai thoại tên mới, Bạn cười, ôm tôi thiệt chặt và nói: Tên gì thì cũng giang sơn dễ đổi... Cảm ơn Bạn đã không buồn khi tôi mải lang thang gặp Bạn ít quá. Cảm ơn Bạn không giận, khi có lúc nghe gọi Út, Út mà hông quay lại... Cảm ơn thân tình...
Thứ Ba, 15 tháng 11, 2011
Thứ Hai, 14 tháng 11, 2011
Bạn- đã lâu không e-mail- tự dưng gởi một mail dài hỏi han về những ngày rong ruổi vừa qua cặn kẽ. Hơi lạ nhưng vẫn kể. Và Bạn hỏi: M. có còn nhớ Đà Lạt 84 như nhớ những ngày này không? Đà Lạt 84, câu hỏi như ai vừa đưa giúp mình một con dao lá mía thiệt mỏng để mình tách lòng mình như ...tách bưởi... ui da!
Chủ Nhật, 13 tháng 11, 2011
Giờ này tối hôm qua, tôi ngồi xếp đồ vào túi xách chuẩn bị về sau chuyến rong chơi...Dã qùy, mà phải ráng lắm mới không mần như Tý, Lu, Su , Bờm hôm hè... Hic, đó là xịt nước mắm... Nhưng hôm nay khi xe bắt đầu chuyển, nhìn Chị Giaminh rơm rớm, tôi bỗng thèm có cái hốc chui vào để đừng bị ai chọc wê... :((((!
Thứ Tư, 9 tháng 11, 2011
Chủ Nhật, 6 tháng 11, 2011
Thứ Sáu, 4 tháng 11, 2011
Hôm nay lại đi dự giờ một tiết Sử. Em dạy rất hay, nhiều tư liệu sống động và diễn giảng, gợi mở, nêu vấn đề gì tôi cũng thích. Tôi chỉ thắc mắc lúc ra chơi: Người nguyên thủy trên đất nước ta thời Hòa Bình - Sơn Tây đã giao lưu quốc tế rồi hả Thầy? (Chả là khi học sinh trả lời, Thầy cứ hết Yé với OK, nghe như ...chiêng trống khua ầm ầm, mà thời này chỉ mới có đồ đá!). Thía mà Thầy giận, bỏ đi một nước, cầm luôn ly cà phê đá định mời tôi... hehe!
Thứ Năm, 3 tháng 11, 2011
Thứ Tư, 2 tháng 11, 2011
Dự giờ là một công việc mang lại rất nhiều thích thú và cũng không kém phần bực bội. Thích thú khi được dự một tiết hay- Hay cả về bản lĩnh người Thầy và hay cả về sự trung thực trong tiết dạy. Bực bội khi gặp một tiết mà người giáo viên chỉ chăm chăm biểu diễn "lấy le" và cùng dạy cho học trò "diễn" theo mình...
Đăng ký:
Bài đăng (Atom)