Sáng nay, xin phép Blogger Đinh Vũ Hoàng Nguyên-Laothayboigia, để được đọc bài thơ Những Huyết Cầu Tổ Quốc của Anh trước 1856 học sinh trường mình trong sinh hoạt chuyên đề "Biển đảo đất nước hôm nay". Có thể nhiều em học sinh chưa hiểu hết bài thơ, nhưng bằng vào cách các em vỗ tay rợp trời và hô vang Trường Sa- Hoàng Sa, tôi biết, những huyết cầu đã nối được vào nhau... cảm ơn Nguyên, cảm ơn bài thơ của Anh, rất nhiều...
Cám ơn M vì đã chọn nơi trong trẻo thế để đọc bài thơ hay ...
Trả lờiXóaCám ơn ngôi trường của M , cám ơn nơi đã chọn một chuyên đề quá ấm áp cho ngày đầu năm học ..
cám ơn những tràng pháo tay của 1856 khuôn mặt tinh khôi ..
Bài học đầu năm chào mùa quá đẹp !!!
Ô, Hoan hô Mập, "Những huyết cầu Tổ Quốc" đã cuồn cuộn trong tâm hồn trong trẻo của 1856 người Việt Nam vào tháng Tám "mùa thu xanh thắm" này! Thanks again!
Trả lờiXóaMột việc làm có ý nghĩa , quý lắm đó Minh Trang . Cảm ơn Mập yêu quý!
Trả lờiXóaVui quá nhỏ!
Trả lờiXóaCủm ơn em
Hug chị!!!!!!!!!!
Trả lờiXóaTuyệt quá!
Trả lờiXóaBài thơ đâu...?
Trả lờiXóaMập chép bài thơ vô luôn đi Mập :))
Trả lờiXóaNHỮNG HUYẾT CẦU TỔ QUỐC
Trả lờiXóaXin lỗi con! Khi hôm qua ôm con
Có một phút giây, ba chợt xiết con vào lòng hơi mạnh
Ba làm con đau!
Bởi hôm qua
Ba đọc câu chuyện về đồng bào mình – những huyết cầu Tổ quốc.
Máu lại tuôn…, xô dập, mảnh ván tàu…
Con ơi
Ba sẽ kể con nghe
Câu chuyện những ngư dân
Đang hóa thân thành hồng cầu*
để Trường Sa, Hoàng Sa
Vẫn là thịt trong huyết hình Tổ quốc.
Con phải khắc tâm
Câu chuyện những bạch cầu*:
là 58 người lính Việt Nam chết giữa Hoàng Sa.
là 64 người lính Việt Nam chết giữa Trường Sa.
Những con số sẽ không là con số
Khi ngẩng đầu: Tổ quốc 4000 năm.
Mỗi con đường – mạch máu đất nước mình
Vết thương đạn bom vừa yên trong đất
Vọng phu còn trên nét mặt mồ côi.
Nhưng những mũi tàu vẫn xẻ trùng khơi
Nơi sóng rẽ cũng là nơi máu chuyển
Và trong mỗi người Việt mình có mạch máu nối liền với biển
Mạch máu này con phải thấy bằng tim
Nếu một ngày sóng nộ, cường lên
Giữa lòng Việt bốn nghìn năm cũng dậy.
Thứ lỗi cho ba
Khi bài thơ đầu đời cho con, không thể bình yên!
Kẻ thù lăm le cướp biển nước mình
Đất nước bốn nghìn năm trên sóng
Đừng quên: sau lời thề, lông ngỗng…
Giai nhân, huyết ngọc đổ bên trời.
Một ngày
Khi con nếm trên môi,
Con sẽ thấy máu mình vị mặn.
Bởi trong máu luôn có phần nước mắt
Ta hiểu căm thù, ta biết yêu thương.
Con sinh ra rạng rỡ một huyết cầu
Của đất nước bốn nghìn năm không ngủ
Để điều này lớn lên con hiểu
Bây giờ, ba phải kể cùng con.
ĐINH VŨ HOÀNG NGUYÊN _ laothayboigia_
* Huyết cầu: tên gọi chung cho cả hồng cầu, bạch cầu, tiểu cầu.
* Hồng cầu: tế bào màu đỏ mang dinh dưỡng và oxi.
* Bạch cầu: tế bào mầu trắng, còn gọi là tế bào miễn dịch, chống lại vi khuẩn.
@Các Anh Chị, các Bạn: Mập đã ấp ủ bài thơ này khi đọc từ blog Chị Gió. Đã xin phép Lão Nguyên từ hôm trước, nhưng thật lòng cũng chưa biết khi nào có thể đọc. Vì muốn nó đi vào lòng học sinh, phải có thời điểm thích hợp...
Trả lờiXóaHôm qua Mập đề xuất xin Hiệu Trưởng cho sinh hoạt chuyên đề Biển đảo, lý do: Biển đảo đâu phải chuyện của một nhúm người. Nó là chuyện "trăm họ". HT chắc cũng còn ngại nhưng tại MẬp "dữ quá" nên bằng lòng. Sáng nay, một buổi mai mát lạnh, trong lành sau những cơn mưa đêm qua, học sinh xếp hàng chào cờ tựu trường và sau phần chào cờ Mập đã lên sinh hoạt... chảy nước mắt luôn vì không khí sáng nay, mới biết Vận nước Nam ta chưa bao giờ tàn lụi, nếu có, thì chỉ là bình lặng nhất thời thôi...
Cảm ơn các Anh Chị, các Bạn rất nhiều...
Mong thế ...Mừng quá !
Trả lờiXóacám ơn M
Chị đồng cảm với tấm lòng của minhtmap
Trả lờiXóaCảm ơn chị, Lời cảm ơn này không phải giữa những người bạn, mà của một người làm cha, cảm thấy hạnh phúc thay cho 1856 bậc sinh thành có con cháu được học ở ngôi trường của chị. Lời cảm ơn này cũng là của một người dân chợt thấy niềm tin vào tương lai vì ít nhất trong xã hội này còn một người lãnh đạo như chị. Và là người bạn, tôi lại thấy yêu quá sự "dữ quá" của chị.
Trả lờiXóaSáng nay em đi họp, vội quá không kịp coppy bài thơ vào còm. Về đọc comment của các bạn mà vui quá. Rất vui và cảm ơn Gió đã chép hộ bài thơ của Nguyên cho các Anh Chị, các Bạn đọc...
Trả lờiXóaCảm ơn Chị... em thấy mình cảm tính, nhưng có lẽ không vô cảm Chị à... dù cũng già rồi...
Trả lờiXóaHihi, tôi dữ thật đó Anh ạ. Nên khi tôi đọc thơ, có lẽ các em cũng không ngờ tôi biết đọc thơ... nhưng tôi cảm động với bài thơ này, muốn truyền cái cảm động đến cho học sinh mình. Bởi suy cho cùng, giữ nước thì thế hệ chúng ta già rồi, mà là trách nhiệm sắp tới của bọn nhỏ... nếu không... thì... hây dà...!
Trả lờiXóaTôi làm lãnh đạo không tốt đâu Anh... nhưng vẫn thích quá khi được khen...
Học sinh của chúng ta bây giờ không hẳn chỉ biết chưng diện, chơi game, xài tiền của bố mẹ đâu em ạ.
Trả lờiXóaChị tin rằng tận sâu thẳm trong trái tim, các em vẫn dành một chỗ rất trang trọng và thiêng liêng cho đất nước mình đó.
Và em nghĩ bổn phận người lớn chúng ta là phải giúp các em nuôi dưỡng tốt phần sâu thẳm trang trọng đó, phải không Chị?
Trả lờiXóaĐúng rồi em ạ. Đó mới là điều cốt lõi.
Trả lờiXóaNgọc kia chẳng giũa chẳng mài
cũng thành vô dụng cũng hoài ngọc đi.
E cám ơn Anh Nguyen, cám ơn M, cám ơn Gió
Trả lờiXóaVì E cũng chua từng bao giờ được đọc qua bài thơ này
Thật hay và ý nghĩa vô cùng với cả thế hệ trẻ và lưng chừng như E đây cũng rất có ý nghỉã
Nhớ có dịp đọc bài thơ cho 2 heo nghe nhá Rose
Trả lờiXóaDạ, chị
Trả lờiXóaSáng nay trên đuờng dẫn hai con đi cắm trai. E đã đọc cho 2 con nghe rất nhiều lần
Và nhất định tối nay, E sẽ học thuộc lòng thật nhuyễn bài thơ này
E cám on mọi người lần nữa
Hun cả nhà Heo! Bác Mập mừng là em thích bài thơ này...
Trả lờiXóaÔ . Minh Trang đã làm được một việc tuyệt vời đó . Mình nghe mà đã thấy rân rân cảm động
Trả lờiXóaChắc Đinh Vũ Hoàng Nguyên cũng khó cầm nước mắt
Em làm như một cách cảm ơn Bài thơ của Nguyên, Bạn Bắp à...
Trả lờiXóaTuyệt, tuyệt quá chị ạ! Em cảm động!
Trả lờiXóaCảm động thì ko được lười làm thơ đấy Bói
Trả lờiXóaMinhtmap thật tuyệt vời, xin cảm ơn ...
Trả lờiXóaHehe, cảm ơn Anh Hienminh đã khen...
Trả lờiXóaCảm ơn một bài thơ hay của anh Bói! Cảm ơn chị đã gióng lên hồi chuông để em và mọi người còn biết rằng "vận nước Nam chưa bao giờ tàn lụi."
Trả lờiXóa