Thứ Sáu, 31 tháng 12, 2010
Chỉ còn vài khắc nữa, tờ lịch cuối cùng của năm 2010 sẽ rơi xuống và tờ lịch đầu tiên của Năm Mới 2011 sẽ bắt đầu. Mập rất trân trọng nâng ly rượu ngọt, thành tâm chúc: Các Anh Chị ; các Bạn; các Em một năm 2011 thật nhiều Sức khỏe- thật nhiều niềm vui- thật nhiều hạnh phúc... Xin cảm ơn Các Anh Chị, Các Bạn, các Em vì đã quen biết Mập và dung Mập trong lòng với nhiều ...chịu đựng rất đáng yêu và đáng nể. Cũng như mong các Anh Chị, các Bạn; các Em độ lượng bỏ qua những phiền buồn mà Mập ( dù vô tình- ít lắm, hay cố ý-nhiều hơn) đã gây ra cho mọi người trong năm qua ( và không hy vọng sẽ bớt đi trong năm tới, hic!)... Mong mọi người lúc nào cũng nhớ câu : Không có MM, buồn vui với ai! hén! Cảm ơn! Và xin phép được hôn tất cả mọi người!
Thứ Năm, 30 tháng 12, 2010
Bạn cũng lại xuất hiện, đột ngột như hôm nào chở đi cà phê Vườn đá, khuôn mặt mệt mỏi đến khờ căm, nhưng mắt cười rạng rỡ nằn nì: Đi Đà Lạt nhé... mình lo hết rồi, khỏang 9 người... vừa xinh... Nhưng ngồi cà phê một hồi, nghe tiếng ho, mắt Bạn tối lại: Hiểu rồi, không muốn đi thì thôi, đừng rặn ra ho nữa... long phổi bi giờ... Lúc thả mình về trường, vẫn cái xoa đầu "anh chị" đó, nhưng lời dặn thì lại rất "đàn em": Ráng uống mớ tần dày lá này nhá, mình đi Đà Lạt về sẽ mua me ngào Domaine cho... không có M., buồn vui với ai... nghe câu than, mà muốn chạy theo đòi đi quá... Hic!Cảm ơn nhé Bạn hiền, cảm ơn vì chịu đựng mình lâu quá rồi mà vẫn chưa mệt...
Thứ Ba, 28 tháng 12, 2010
28/12- Sinh nhật Bê Bo, Bạn tôi... Thương chúc Bạn, nơi xa ấy, một tuổi mới gia đình đầm ấm, hạnh phúc, an nhiên... Người ta nói: nơi nào có một gia đình hạnh phúc, nơi đó có một người phụ nữ biết quên mình... Bạn tôi là vậy... nhường nhịn với Bạn, với gia đình, với chồng con... trong sâu thẳm lòng mình, tôi chưa bao giờ quên những gì được nhận từ Bạn... An vui nhé!
Thứ Bảy, 25 tháng 12, 2010
Trưa nay, "các bạn thân" về đủ. Chúng ăn, uống rồi xúm xít với bài bạc, xong rồi lăn ra ngủ... Trước, một phòng nằm giăng ngang đủ tôi và 4 chúng, giờ mỗi phòng chỉ có 2 đứa mà chật... Hic, chúng lớn quá rồi và tôi hòan tòan thấy mình vừa...già, vừa yếu... chơi bài chậm hơn, thua nhiều hơn... và không còn hơi sức ...ăn gian...
Thứ Năm, 23 tháng 12, 2010
Thứ Hai, 20 tháng 12, 2010
Thứ Sáu, 17 tháng 12, 2010
Thứ Sáu, 10 tháng 12, 2010
Thoáng nghe một chút hương mùa cũ/Gọi về trong hơi gió se se/Ta đong đầy nhé, bình rượu đỏ/Để hàn huyên năm tháng mải mê. 20 năm lẻ đi biệt xứ/Giờ đã chồn chân, muốn quay về/Rưng rưng mái tóc pha sương muối/Chiếu rượu xưa, giờ cũng vắng đôi người...Câu chuyện dường như không dừng được/Những ngậm ngùi nghe cũng nhẹ tênh/Đi-ở là bài ca bắt buộc/Ta ra đi là để sẽ quay về...
Thứ Tư, 8 tháng 12, 2010
Thứ Bảy, 4 tháng 12, 2010
Thứ Ba, 30 tháng 11, 2010
Tôi - như mọi người- cũng đứng núi này mà trông núi nọ. Sống ở Sài Gòn, mà năm nào cũng vậy... khi Gió giao mùa hơi đổi một chút là...hồ hởi la lên: Đông về! Mỗi sáng thật sớm đi làm...phóng xe hơi nhanh một chút trên đường vắng, nghe tiếng gió ù ù bên tai, nghe những chút lạnh len lỏi vào bên trong áo, cảm nhận mình đang đi cùng cuộc đời này ... Và năm nào cũng vậy, bước cùng khỏang thời gian này tôi bao giờ cũng khép áo co ro, nhưng mở toang lòng cho cái nhớ ùa về... Và đâu đó, có Người- nhiều Người- biết tôi không quên...
Thứ Ba, 23 tháng 11, 2010
Đi mướn cái soirré suốt từ 16h00 chiều đến giờ rục cả cẳng, mà tiệm nào tiệm nấy nó nói một câu: "Chị mướn gấp quá, tụi em hông có hàng ...vài bữa nữa, hoa hậu voi ở bên bển bế mạc tụi em mới "câu" hàng về cho chị được... hú hú! Gió ơi em biết mặc áo đầm gì cho khỏi lu mờ nơi đám cưới Hiếu đây? hehe!
Thứ Bảy, 20 tháng 11, 2010
Thứ Sáu, 19 tháng 11, 2010
Gởi nơi nhà em, một viên phấn còn đang lay lắt với Nghề, lời chúc đến tất cả những Nhà Giáo Bạn bè- Chị Thu Nhân, Chị Gió, Chị Yến, Anh Khánh, Chị Nguyệt, Chị Banglangtim, Anh Thedung, Bạn Phương Nguyên, Bạn Uyển Văn, Bạn Cao Nguyên Bùi-nhân Ngày Nghiệp Dĩ lời chúc sức khỏe, chúc an nhiên. Từ các Chị, từ các Bạn, em học được thêm bài học yêu nghề, khởi đi từ những việc nhỏ nhất dành cho học trò...Xin cảm ơn tất cả!
Thứ Hai, 15 tháng 11, 2010
Chủ Nhật, 14 tháng 11, 2010
Thứ Ba, 9 tháng 11, 2010
Khi ta bắt gặp nụ cười trên một gương mặt nhàu nhĩ vì những đau đớn trần gian, có thể sẽ không vui bằng khi bắt gặp những giọt nước mắt lăn ra từ một tâm hồn tưởng đã chai sạn, khi họ đứng trước một tác phẩm nhân bản- Đó là điều hạnh phúc mà tôi có chiều qua khi đi xem Cánh đồng bất tận với Người Bạn Lớn... Điều đó chứng tỏ rằng, tấm lòng- khi có- sẽ nhất định gặp nhau...chỉ là nhanh hay chậm, sớm hay muộn...
Thứ Hai, 8 tháng 11, 2010
Thứ Bảy, 6 tháng 11, 2010
Thứ Năm, 4 tháng 11, 2010
Tạ lỗi nhé, thân ta, xin tạ lỗi/ Bao lâu nay ta bạc đãi với Người/ Những ngày dài cà phê thay cho gạo/ Nay Người lên tiếng rồi, ta biết lỗi lắm người ơi!// Tạ lỗi nhé, thân ta, xin tạ lỗi/ Bao lâu nay ta không phải với Người/ Những năm tháng "nỏ mồm" cùng bia bọt/ giờ bao tử làm reo, ta mới biết tiếc đời// Tạ lỗi nhé, tim ta, xin tạ lỗi/ Bao lâu nay ta xả láng với đời/ Những ghi dấu dầy lên như lớp mỡ/ Giờ tim lên tiếng than phiền, ta biết...thế là thôi// Tạ lỗi nhé, châu thân, xin tạ lỗi/ Bao lâu nay, ngỡ Bạn không lời/ Giờ rủ nhau hội đoàn cùng lên tiếng/ Ta nằm đau, nghe hối hận...chắc muộn rồi...hehe!
Thứ Hai, 1 tháng 11, 2010
Mấy hôm nay, tôi mải miết làm Tập San cho Trường. Từ biên tập, đến dàn trang, trang trí ...rồi cuối cùng là in ấn, tất tật đều lặng lẽ làm. Tập san lên khuôn với lời ngỏ có câu: "Trang Văn nơi này, là chốn ta chắt lọc lòng mình trang trải xuống thành câu chữ. Những câu chữ giờ không của riêng mình, mà là những sẻ chia ta bày biện để lấy về những chia sẻ. Những chia sẻ về Nghề, về Người, về những đa đoan gặp phải trong hành trình dài của việc truyền chữ, dạy người. Công việc mà khi ta không đặt vào nó một tấm lòng, một trái tim, một lý trí, ta khó thể đi cùng với nó dài lâu...Sẻ chia còn để ta lấy về chút NIỀM TIN rằng nơi chốn này, nghiệp dĩ này chưa và sẽ không bao giờ là chỗ để ta buôn bán chính mình..."...Nhận được một cái mail, Bạn viết: Buông bỏ đi, có thể nó không là nơi buôn bán, nhưng người ta đã rao giá nó như một thứ cổ phiếu mất thời rồi... Buồn ghê gớm là buồn... muốn đốt hết cuốn tập san...
Chủ Nhật, 31 tháng 10, 2010
Thứ Bảy 30 tháng 10 năm 2010, khai giảng lớp "dạy thêm-học thêm tràn lan" tại gia. Học trò có 2 mống Su và Bờm. Chời ơi, tui vừa phải nhỏ nhẹ giảng bài, vừa dạy vừa hỏi tụi nó: Tụi con muốn ăn gì? uống gì? Vừa cười dịu dàng nhắc nhở khi tụi nó nghếch mỏ ra đường tham gia "nghía" thiên hạ... hic, phải mà tui đi dạy con thiên hạ cũng ...tử tế như vầy... thì đúng là "giáo dục là quốc sách" chớ đâu có thành ... "nát sách" thía này... Hối hận quá, xin lỗi các học trò không học thim tui...
Thứ Sáu, 29 tháng 10, 2010
Mấy hôm nay Bạn bận mờ mắt, mình cũng vậy... Nên trưa nay nhận tin nhắn chạy ra cổng trường, thấy Bạn đứng đó mà... há hốc mồm ngạc nhiên... Cà phê "Cõi Đá" 2 tiếng đồng hồ, nói chuyện khỏang mươi câu và im lặng. Vậy mà khi Bạn thả mình về trường, xoa nhẹ đầu một cái rồi quay xe, bỗng dưng thấy lòng nhẹ hẫng...Cảm ơn Hạnh Phúc!
Thứ Tư, 27 tháng 10, 2010
Trời lại mưa, ướt từa lưa, lòng thì buồn... Đã vậy lại làm mất cái điện thọai rồi, để đâu không nhớ ra là mình để đâu mà mất... Chạy ra chỗ khóa Sim, nó hỏi điện thọai chị số mấy, ngẩn ra mãi mà không nhớ cái số của ...chính mình, đúng là người đời! Phải mượn điện thọai gọi về cơ quan hỏi số điện thọai của tôi là bao nhiêu? Ngày mai chắc cơ quan đưa Mập vào Biên Hòa quá...Hic!
Thứ Ba, 26 tháng 10, 2010
Chủ Nhật, 24 tháng 10, 2010
Thứ Sáu, 22 tháng 10, 2010
48 là thêm tuổi mới/Tóc đã thôi không xanh ngời/Chỉ mong nụ cười vẫn mới/Cho lòng đừng chật hẹp thêm....48 sắp “tri thiên mệnh”/Mà đời sao vẫn gập ghềnh/Tính cách đã gieo là gặt/Biết, mà không thể lặng thinh......48 chân chồn gối mỏi/Vẫn ham bè bạn, rong chơi/Hạnh ngộ cho bao cười nói/Khỏi tiếc nữa “hai năm mươi”....48 là của riêng mình/ Ngồi với cà phê, lặng thinh/Nhớ về bao điều đã cũ/Bao người ta trót đa mang....48 là 48 ơi!Trước mặt, con đường vời vợi/Cuối Thu, nắng không còn thắm/Thương câu: Giá người bỏ tôi…48 , 48 mông mênh!
Đi Long Hải về, chọn lựa cẩn thận một số hình gởi mail kèm lời "phe phang": Trời, tui đạo diễn và chơi nhiều trò hay lắm. Uổng ghê sao lúc 18, 28, 38 hông chơi cho đã. Hic! Tưởng sẽ nhận được nhiều lời khen tặng, vì lần này tòan chụp "cận cảnh"... Sáng hôm sau mở inbox, một lọat cái "đầu lâu" hiện ra kèm với câu gầm ghè: Nè, vài giờ nữa là sắp 48 rồi đó Bà! Bà liệu mà "tém dẹp" mấy cái trò "prồ...dại" đó đi nghen, để còn dành dụm chút nhan sắc mà nghe "dự báo" nhiều năm liền là ...sẽ có, mà chưa thấy đâu thì nó lặn mất tiêu là tiêu thiệt đóa à!...( Định gầm lên như Kim Mao Sư Vương, chợt nhận ra Hắn nói đúng quá: Mập giống bố, về già mới đẹp. Nay chưa về già, lỡ mà không đẹp thì...tiêu thật! hehe! Đổi giận làm lành, gởi mấy cái mặt cười sang cảm ơn... Hắn sợ quá, tưởng mình giận quá hóa điên, lặn mất tiêu cả tuần nay ròai...)
Thứ Tư, 20 tháng 10, 2010
Trưa nay, không hiểu sao "cơn buồn ngủ" mọi ngày không có lại kéo đến, thế là ngủ gục. Trong mơ, mơ một giấc mơ thật đẹp, tỉnh lại mà vẫn còn tiếc đến bồi hồi. Nằm mơ thấy được về dự họp Lớp A3 Trưng Vương, được gặp nhiều Thầy Cô cũ. Cảm động nhất là gặp cô Hà Lý Hạnh- cô giáo "ruột" của mình. Cô ôm mình vào lòng và nói: MT, em lớn qúa rồi! Mình nhớ mình đã khóc... bởi câu nói này đã từng nghe cô nói trước ngày mình ra trường năm 12... Sau lúc bồi hồi là tự dưng một nỗi sợ ùa về... Cô ơi! Cô có khỏe không?
Thứ Hai, 18 tháng 10, 2010
Trời ơi, sáng sớm nay vào Trường đọc báo mà cảm động run người luôn. Mình không ngờ mình có hạnh phúc lớn như thế, được là một trong một số người thức sớm của cả nước ta, đọc được điện chia buồn với nhân dân vùng lũ của Tổng Bí Thư.... Nhưng khi mình khoe với thằng Bờm- bạn thân, nó ngái ngủ, lầm bầm hỏi: Ủa, vậy nhân dân vùng lũ cũng có ...báo đọc để biết TBT chia buồn hả Mập? Sao nhân dân ở đó rảnh mà sang ghê... Thằng này, giống cái gì hông giống, giống cái tật móc lò thì hay à!
Thứ Bảy, 16 tháng 10, 2010
Đi chơi một ngày trời ở Long Hải với Trường. Bị đá ngầm chém nát vai và về trễ vì kẹt xe. Ở nhà lại đầy một huyện người và tiệc... Muốn nằm lăn ra mà không dám... Nhưng có một chuyện thật vui, Tí Bờm- Bạn thân út ít, giờ đã biết đập ống mua nho và đường về làm rượu nho cho Mập uống. Nó nói: Con nghe nói, uống rượu nho chữa ..đau bao tử nên con làm... Hic, con lớn thật rồi, Bạn thân!
Thứ Tư, 13 tháng 10, 2010
Thứ Ba, 12 tháng 10, 2010
Thứ Sáu, 8 tháng 10, 2010
Thứ Tư, 6 tháng 10, 2010
Thứ Hai, 4 tháng 10, 2010
Hà nội-chưa ghé- Tuyên Quang,Chiêm Hoá, Đài Thị, Phố Chinh, Na hang, Tân Trào... những địa danh hoặc đã nghe qua lời kể của Bố Mẹ, hoặc đã đọc tháy đâu đó, giờ hiển hiện trước mắt, hiển hiện cả thâm tình, dòng tộc... Và có cả những "học được" khi rong ruổi... những bài học làm tôi tự dưng chợt nghĩ, mình đang đeo đuổi điều gì nhỉ, trong cuộc sống hôm nay?
Thứ Sáu, 1 tháng 10, 2010
Thứ Ba, 28 tháng 9, 2010
Hai Bạn báo là đã nhận được bình pha lê quà tặng, thích lắm, mừng lắm và sẽ phải giữ gìn lắm để nó không bao giờ vỡ nữa... S&Đ., tự bản thân chiếc bình phalê không bao giờ mong manh và dễ vỡ. Nó chỉ mong manh khi tay ta cầm không chắc và dễ vỡ khi ta vô tình hay cố ý làm tuột tay. Tặng bình phalê cho Hai Bạn là muốn nói như thế... Hạnh phúc an nhiên nhé, bến bờ neo đậu nhé... Yêu quý cả nhà!
Chủ Nhật, 26 tháng 9, 2010
Thứ Ba, 21 tháng 9, 2010
Sáng nay Mập đi dự giờ 2 tiết văn của đồng nghiệp: "Truyện người con gái Nam Xương" và "Lão Hạc"... Phải thầy cô giáo Văn nào cũng dạy như thế, tiết học nào cũng như thế, thì đời làm sao có những "bài văn ...kinh dị Mỹ"... Có điều, bạn bè ơi, cố để "trong sáng" hơn chút nữa, ép học trò thấy xã hội phong kiến cái gì cũng tệ. cũng xấu, thì cũng nên liên hệ đến thực tế hôm nay... Có cả Vũ Nương lẫn Lão Hạc nhiều lắm đấy...
Chủ Nhật, 19 tháng 9, 2010
Thứ Năm, 16 tháng 9, 2010
Người ta vừa mời tôi ngồi vào một cái ghế "to hơn" chút đỉnh...trong 3 lý do tôi đưa ra để trình bày cho đúng bài bản "từ chối"...còn một lý do nữa mà nếu nói ra, chắc tôi phải đưa ít nhất "2 đứa" đi nhà thương cấp cứu... He he! Về nhà, ngồi cứ nhớ đến những cặp mắt trợn ngược khi nhìn vào đứa vừa "từ chối phần chia" mà muốn nói: Hết thuốc chữa rồi!
Thứ Hai, 13 tháng 9, 2010
Thứ Sáu, 10 tháng 9, 2010
Thứ Tư, 8 tháng 9, 2010
Bằng một entry- Chị báo sẽ xin nghỉ dạy nơi trường QT đó...vì muốn làm "người đứng thẳng"...nghe đã buồn. Với một e-mail, Chị báo sẽ nghỉ việc nơi tờ báo Chị đã có 25 năm gắn bó...nơi nuôi dưỡng trong Chị niềm tin vào việc bảo vệ công bằng, bảo vệ người cô thế, bảo vệ lẽ phải...tự dưng nhận ra, mình chưa nghỉ việc, có phải chỉ vì miếng cơm manh áo, hay vì " cái ghế" lỡ ngồi? ... tự dưng sáng nay không muốn đi làm nữa, mà vẫn ngồi dậy để đi... ừ thì đi, đường trần đâu có gì...
Thứ Ba, 7 tháng 9, 2010
Anh Hiệu trưởng ra hỏi chị Hiệu phó đồng nghiệp: Mấy hôm nay cô Mập bệnh à? Chị đồng nghiệp ngơ ngác: không có đâu, sao Thầy hỏi vậy? ... Anh Hiệu trưởng mếu máo: Tại mấy hôm nay tui hông thấy cổ ...gây lộn dí tui... Hic! Trời, tội ảnh ghê luôn, ảnh đâu biết con cọp lúc nó vồ mồi nó lùi tới ....8 mét... mèo là sư phụ của cọp, chắc lùi xa hơn, hehe! Yên tâm, đàn bà thù dai, mười năm chưa muộn....
Thứ Bảy, 4 tháng 9, 2010
Mỗi năm hết hè, lòng tan nát buồn... Bi giờ ngồi kiểm tóan lại, mới hốt hỏang nhận ra Hè này mình chưa được đi đâu, ngọai trừ môt lần gây "sóng thần" ngòai Vũng Tàu... Hic, sao mình bạc đãi mình dữ vậy ta... Chào năm học mới với nụ cười mếu máo nở trên môi. Hè xa quá, gọi hòai mà không tới. Ta ngồi đây than thở với đất trời...!!!!
Thứ Ba, 31 tháng 8, 2010
Tối nay, người lừ đừ mệt vì đi làm về trễ, lang thang vào blog của Chị thấy Bạn Bè động viên Chị ra tập thơ...những bài thơ tình quá sức dễ thương mà Chị hay post lên blog... Tự dưng cái đứa nham nhở là tôi lại nghĩ: Có khi nào Chỉ rủ mình in chung không nhỉ? Nửa đầu là Thơ Tình của Gió, nửa sau là Những mảnh lòng...tan hoang ... Hehe, nghĩ nhảm vậy mà ngồi cười một mình...
Thứ Hai, 30 tháng 8, 2010
Hôm kia, Thứ Bảy có một Bạn nói với tôi rằng: Đọc bài bồ viết, tôi hình dung đó là một cô gái mảnh mai, tóc dài, tha thướt áo dài hoặc váy... Rồi Bạn ấy thở dài rất sâu... Đến lúc nhậu vào ba sợi, Bạn ấy cười nôn ruột với những câu chuỵên tôi kể, và nói: Chắc ở cơ quan Bạn, người ta thích Bạn lắm hả... Bạn nói chuyện vui quá... Tôi thấy địa ngục đâu ở đâu xa... ở ngay chính cái tôi mần cho người khác tưởng... đành phải thưa thiệt: Không Chị à, ở cơ quan, em chiên mần chức năng rình mò, giết được em chắc tụi nó giết em từ tám đời nay gồi!!!!!
Chủ Nhật, 29 tháng 8, 2010
Bạn hay trách tôi hung hăng quá thể. Chưa nghe kịp lời yêu đã nghoe ngoảy bỏ về. Có biết đâu quay lưng vì nhiều lẽ. Trong đó có một lẽ giản đơn:Ai mang mộng trưa hè? Bạn hay buồn tôi thích lang thang đơn lẻ. Chẳng chịu dừng chân dưới bóng mát bên lề. Có biết đâu vì đa đoan không nhẹ. Sợ buông gánh rồi, không nhấc nổi chán chê...Cảm ơn những trách buồn đầy thương mến bạn bè. Cảm ơn cả những sẻ chia không câu nệ. Ta cứ thế bên nhau lặng lẽ. Bên nhau cả lúc đi và cả lúc quay về ...
Thứ Tư, 25 tháng 8, 2010
Thứ Hai, 23 tháng 8, 2010
Chủ Nhật, 22 tháng 8, 2010
Thứ Sáu, 20 tháng 8, 2010
Thứ Năm, 19 tháng 8, 2010
Thứ Ba, 17 tháng 8, 2010
Thứ Hai, 16 tháng 8, 2010
Thứ Bảy, 14 tháng 8, 2010
Thứ Hai, 9 tháng 8, 2010
Thứ Bảy, 7 tháng 8, 2010
Thứ Ba, 3 tháng 8, 2010
Con rất xin lỗi Mẹ. Mỗi lần con bị đụng xe là con biết con làm Mẹ lo lắng và tổn thọ. Nhưng bây giờ con biết thêm một điều nữa là : Khi xưa, Mẹ lo một khi con bị xe đụng, lo nhất vì con chưa lấy chồng. Nhưng nay, nhìn vào "thực trạng" những cái xe bị ...con đụng, Mẹ lại lo tới mười....nhưng là lo cho "cái thằng" sau này "lấy phải" con...Hic! ( Đêm qua trong lúc mơ màng, con nghe Mẹ nói thế với các chị! Hú Hú!)
Chủ Nhật, 1 tháng 8, 2010
Xin lỗi các Bác, Mập của con bị đụng xe nên sẽ nghỉ dạo nhà. Con là Tí Bờm, bạn thân! Xin lỗi các Anh Chị, các Bạn...Hôm qua có một tin trên Mul phải trả lời gấp, mà thằng Bờm không sử dụng PM được, Mập nằm một chỗ, quá mệt và đau nên không làm sao bò lên, nó phải treo notes từ trưa mà đến tối Mul mới cho post lên, làm mọi người lo...Mập tông vào một cái taxi trong hẻm trờ ra nhanh quá, em tránh hông kịp, may còn nhanh trí bẻ quặt tay lái, nên chỉ bị nửa thân bên trái: dập nguyên vai trái, tay trái,bụng trái, chân trái...may chỉ chấn thương phần mềm, một cái răng cửa lung lay, nhưng cũng ổn, nói chung có thể giữ răng lấy chồng được...em cảm động wớ vì mọi người quan tâm em... Mọi người yên tâm...Rất cảm ơn!
Thứ Năm, 29 tháng 7, 2010
Hôm nay ta làm "con ngoan -trò giỏi", ở nhà hẳn một buổi sáng dọn dẹp và "hầu" Mẹ coi chương trình Sức Sống Mới. Tự dưng nghe cô diễn viên một thời lừng lẫy, còn rất trẻ nhưng đã đằm thắm, chừng mực đến vậy khi "điểm danh" những được-mất của đời mình vừa qua mà cảm hết những thành thật nơi một người diễn chuyên nghiệp...Mình "diễn" chưa được bao lâu, sao đã vội trách đời phông màn không đủ, phải không Mập? Dạ!
Thứ Hai, 26 tháng 7, 2010
Ngày làm việc vừa mệt vừa buồn-cơm chay và những câu chuyện đời-đường xa và những ly cà phê đắng đậm-bạn bè cười rổn rảng bên nhau...tôi thú vị nhận ra đường đời mình đi là vô chừng hạnh phúc. Hạnh phúc có những chia sẻ thành tâm, hạnh phúc vì biết "đâu đó có người đợi tôi"... cảm ơn Bạn Bè!
Thứ Bảy, 24 tháng 7, 2010
Thứ Tư, 21 tháng 7, 2010
Giật mình thấy, tên ta-Đời ghi dấu đậm. Giật mình than, người ta- Đời trót mến thương. Giật mình lo, thân ta- Đời tin quá đỗi. Ta giữ lại Ta thôi, để còn được chút Đời vui... Xin lỗi, Mập xin lỗi hết thảy các Anh Chị, các Bạn, các em...và các cháu (nếu có). Máy Mập bị virus, nên nó phát tán một số tin nhắn offline mời xem hình vui. Vốn dĩ các Anh Chị, các Bạn, các em ...cả các cháu biết Mập ba lơn, nên tưởng là hình vui thật, click vào, và...thế là hết... vui không còn dài. Thế là xong, biết bao giờ mới...vui lại...Xin lỗi quá chừng, ngòai câu này thật không biết làm sao đền trả...
Thứ Bảy, 17 tháng 7, 2010
Thứ Năm, 15 tháng 7, 2010
Thứ Tư, 14 tháng 7, 2010
Thứ Hai, 12 tháng 7, 2010
Chủ Nhật, 11 tháng 7, 2010
Thứ Bảy, 10 tháng 7, 2010
Thứ Năm, 8 tháng 7, 2010
Thứ Tư, 7 tháng 7, 2010
Chủ Nhật, 4 tháng 7, 2010
Thứ Bảy, 3 tháng 7, 2010
Thứ Sáu, 2 tháng 7, 2010
Thứ Tư, 30 tháng 6, 2010
Thứ Hai, 28 tháng 6, 2010
Thứ Tư, 23 tháng 6, 2010
Chủ Nhật, 20 tháng 6, 2010
Hôm nay học trò tôi bước vào Kỳ Thi Tuyển sinh: Các con à, mong chúc thành công với tất cả thành tâm của Cô Minh Dữ! ( Hic!Hihi!) Học trò thi ra hét váng: Văn với Anh Văn dễ ẹc à cô ! ( Các con ơi, nghe các con nói "dễ ẹc" là cô thấy "bi kịch" rồi, hông biết các con có biết vậy không? ( Hic , ờ gên!)
Thứ Ba, 15 tháng 6, 2010
Hic, mình "giả vờ" la lên mình sắp...tham nhũng, coi có ai can một tiếng làm phước không, mà chả có ai. Hen chi, mí anh...bị lộ, mí ảnh tòong " đổ thừa" là : Tại wần chúng hem có ...can em kịp! hehe! À, ngày mai là Tết Đoan Ngọ, có ai "tạo kẽ hở" cho mình tham nhũng chút đỉnh cơm rượu dí bánh ú hem há?
Thứ Hai, 14 tháng 6, 2010
Thứ Ba, 8 tháng 6, 2010
Chủ Nhật, 6 tháng 6, 2010
Thứ Tư, 2 tháng 6, 2010
Thứ Năm, 27 tháng 5, 2010
Thứ Hai, 24 tháng 5, 2010
Chủ Nhật, 16 tháng 5, 2010
Thứ Ba, 27 tháng 4, 2010
6 đứa bạn từ nhiều nơi tìm về vào những ngày Tháng 04 nắng như đổ lửa, vậy mà cái ôm cứng ngắc ngòai phi trường như không chịu rời ra. Có đứa còn lợi dụng hôn bạn một cái với lời thì thầm tinh quái: "gỡ gạc, mấy chục năm trước, ngu ghê, chưa kịp làm"...Nước mắt và nụ cười chan chan trong bữa rượu họp mặt...nhiều khi không hiểu rượu và nước mắt đêm ấy cái nào nhiều hơn...Cảm ơn bạn bè, với tất cả tình cảm trong Tôi...Cảm ơn đã kịp tìm về trước khi tôi chỉ còn ngồi nhìn rượu và mồi mà ...mếu ...hihi!
Thứ Ba, 6 tháng 4, 2010
Thứ Hai, 8 tháng 3, 2010
Tháng ba chưa tàn rượu Xuân Nắng hạ đã về cháy đỏ Bạn ở bên đời đâu đó Nhắn về cho một dòng tin Tháng ba chưa rời Nguyên tiêu Dẫu chậm mưa Hè gợi nhắc Bạn bè dẫu tình có nhạt Nhắn về cho một dòng tin Tháng ba, ừ tháng ba thôi Góc phố nào tôi lăn bước Tìm hoài mắt ai ngấn nước Để khỏi mong hoài dòng tin... Tháng ba là tháng Bạn tôi!
Thứ Tư, 3 tháng 3, 2010
Thứ Hai, 15 tháng 2, 2010
Thứ Tư, 10 tháng 2, 2010
Thứ Ba, 2 tháng 2, 2010
Thứ Hai, 18 tháng 1, 2010
Chủ Nhật, 17 tháng 1, 2010
Thứ Bảy, 16 tháng 1, 2010
Đăng ký:
Bài đăng (Atom)